THỊT RỘNG MẮM CỦA MẸ

THỊT RỘNG MẮM CỦA MẸ

17:19 kstourist.com 0 Comments

Thịt rộng mắm là món đặc trưng ngày tết của Phú Yên quê tôi. Trải một miếng bánh tráng lên lòng bàn tay, gắp rau dưa, xếp mấy miếng thịt rộng mắm lên trên, cuốn lại, không cần chấm mắm. Cắn một miếng, dường như tất cả tinh hoa đất trời tụ họp lại ở đây, còn ta là tiên nơi hạ giới.  Ai ăn một lần là nhớ mãi.
Ngày còn bé, đương nhiên đứa trẻ nào cũng mong đến Tết, để được ăn ngon, được mặc đẹp, được lì xì, được đi chơi,… Tôi cũng háo hức lắm,  nhưng điều duy nhất làm tôi mong tới Tết chính là hũ thịt rộng mắm của mẹ. Đó là món đặc trưng ngày tết của Phú Yên quê tôi.
Ngày xưa, nhà còn nghèo, lâu lâu mới được ăn thịt. Mỗi lần như vậy, tôi không ăn cơm với thịt mà ăn cơm qua quýt với các thứ rau, mắm còn thịt thì để dành ăn sau cùng. Ăn thịt không như vậy,  theo con bé con ngày đó thì mới cảm nhận được hết  hương vị của thịt. Vì vậy nên Tết là dịp mà tôi có thể ăn thịt thỏa thích, mà còn là món yêu thích của mình nữa. 

Thịt rộng mắm mẹ tôi làm khoảng hai tuần trước Tết. Thịt heo được mẹ chọn lựa rất kĩ. Thịt ba chỉ (ba rọi), thịt đầu được rửa và cạo lông sạch sẽ. Sau đó đem luộc cho thịt chín, vớt ra ngâm nước lạnh cho thịt trắng và để ráo. Rồi đến công đoạn làm nước mắm. Đây là công đoạn quyết định món thịt có ngon hay không.  Mắm loại ngon được nấu với đường cát trắng với tỉ lệ 1: 1. Nấu nhỏ lửa cho đường tan hết, sau đó bắc nồi ra để nguội. Xếp thịt vào thẩu thủy tinh trắng, đổ nước mắm đường vào sao cho ngập thịt, dùng tre ép thịt xuống để thịt không bị nổi lên trên.  Để khoảng 5-7 ngày là ăn được, nhưng theo kinh nghiệm mẹ tôi thì để khoảng hai tuần là thịt đến độ ngấm vừa phải, đó là lúc thịt ngon nhất.

Thịt rộng mắm vớt ra có thể ăn ngay, nhưng muốn ngon thì phải chiên thịt với tí mỡ cho phần da heo hơi cháy xém một chút. Khi đó, thịt được xắt lát mỏng, miếng thịt nhìn ngon vô cùng,  phần nạc thì hồng hào, săn chắc, phần mỡ thì trong vắt như thủy tinh, mềm mà không ngán, ăn tốn cơm vô cùng.. Ôi thôi, đến thần thánh cũng phải nhảy vào mâm cơm. Mà ngon nhất là cuốn thịt với bánh tráng bột gạo, bánh tráng đặc trưng của Phú Yên, khi ăn phải nhúng qua nước, chứ không phải là bánh tráng  Tây Ninh đâu.  Trải một miếng bánh tráng lên lòng bàn tay, gắp rau dưa, xếp mấy miếng thịt rộng mắm lên trên, cuốn lại, không cần chấm mắm. Cắn một miếng, dường như tất cả tinh hoa đất trời tụ họp lại ở đây, còn ta là tiên nơi hạ giới.  Ai ăn một lần là nhớ mãi.

Sau này, nhà trở nên khá giả, thịt cá được ăn thường xuyên, mẹ tôi cũng hay làm thịt rộng mắm, nhưng cái háo hức mỗi lần được gắp miếng thịt rộng mắm cuốn bánh tráng  trong tôi vẫn không thay đổi. Giờ đã xa nhà, vô Sài Gòn trọ học,  thỉnh thoảng nỗi nhớ cồn lên da diết, muốn về nhà ngay, để được ăn miếng thịt của mẹ, để được sống trong vòng tay của ba mẹ, và để được vùi đầu vào lòng mẹ mà khóc cho những khó khăn, vấp ngã của thành phố xô bồ và khắc nghiệt. Và để tìm về bình yên trong lòng mẹ
http://www.muivi.com

You Might Also Like

0 nhận xét: